EM BÌNH YÊN RỒI… ANH NHÉ… CỨ BUÔNG TAY
Em bình yên rồi … Anh nhé , cứ buông tay
Khi chẳng còn yêu cần gì đâu miễn cưỡng
Khi bước chân chẳng còn muốn cùng đi về một hướng
Thì anh à , anh hãy cứ buông tay
Em bây giờ đã khác với ngày xưa
Yếu đuối , mong manh , sợ cuộc đời nhiều bão táp
Sau những tổn thương em đã biết tự mình cứng cáp
Biết tự sống kiên cường , biết bảo vệ bản thân
Em bình yên rồi sau những tháng năm
Nhốt trái tim trong một tình yêu nhiều nước mắt
Em giờ đã biết cười trên từng vết cắt
Biết đạp lên chông gai , biết yêu lấy chính mình
Em bình yên rồi… Anh nhé , cứ buông tay
Chẳng còn những ngày dài quắt quay vì nỗi nhớ
Chẳng còn những đêm sâu nằm đếm từng trăn trở
Những tiếng thở dài xé rách cả giấc mơ
Em bây giờ đã tìm được an yên
Chẳng còn những phút giây đợi chờ một dòng tin nhắn
Chẳng còn những xót xa khi người ta lạnh lùng im lặng
Đau đớn đủ rồi , lòng sẽ tự thờ ơ
Em bây giờ , chỉ yêu lấy em thôi
Trái tim đóng băng , chẳng còn đau thêm được nữa
Duyên đến , duyên đi , như bóng mây qua cửa
Nước mắt khô rồi , chẳng giọt nào còn có thể rơi
Em bình yên rồi… Anh nhé , cứ buông tay !
Sài Gòn chiều mưa giông 1/1/2024
LÊ MINH HUỆ (MINH NGỌC)/ĐS GDNN